Sống ở vùng đất Thiên Sớ Hồ_Đề

Những ngày gia đình quây quần bên nhau cũng đến lúc phải chia lìa. Một ngày nọ, sứ giả và bọn lính của Tô Định đến nhà Hồ Đề cho mời cha của nàng về phủ Thái thú có việc. Lúc trước, ông đã nhiều lần từ chối không gặp tên giặc quan này, lần này ông cũng không muốn đi gặp mà giả cáo bệnh đi không được. Bọn lính quát mắng và đập phá đồ đạc trong nhà. Lúc này Hồ Đề và em đi tập luyện về đến cửa nhà thì thấy sự việc xảy ra, hai chị em liền chạy vào đánh cho bọn lính và tên sứ giả bỏ chạy tan tác. Cha nàng lo lắng chuyện này thế nào cũng đến tai tên Thái thú và chắc chắn gia đình không thể nào yên thân được. Không ngoài dự tính, tên Thái thú này liền cử quân đội đến để dẹp luôn Đông Cao trang của nhà họ Hồ. Ông liền dặn dò vợ phải đưa hai con chạy thật xa để ẩn náu, chờ ngày báo thù cho ông. Ông và gia nô trong trang tổ chức lực lượng chống cự với quân Thái thú.

Ba mẹ con từ trên đồi cao nhìn xuống thấy cảnh cả gia trang đều chìm trong biển lửa, từng người từng người một ngã xuống, trong đó có Hồ Công An trong nỗi tuyệt vọng. Lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa, làm sao có thể nuốt trôi mối hận thù này. Nhưng vì sự nghiệp sau này nên họ phải nghe lời cha nàng, ba mẹ con dắt tay nhau đến vùng núi Thiên Sớ trú ẩn. Vùng Thiên Sớ vốn là một vùng đất rộng nhưng đầy hiểm trở với 72 động hợp thành và các động thông thoáng với nhau để dễ dàng tiếp ứng khi có biến. Họ chọn động Lão Mai (thuộc huyện Mê Linh nhưng thuộc về vùng đồi núi thấp giáp với tỉnh Vĩnh Phúc và xuyên lên phía bắc tỉnh Vĩnh Phúc thì có dãy núi Tam Đảo, thuộc trong 72 động thời đó) là nơi ẩn cư. Ở đây, Hồ Đề ra sức giúp đỡ Chúa động nên được Chúa động nhận làm con nuôi. Ba mẹ con tìm cách nghiên cứu và thiết lập mối quan hệ với các Chúa động ở các động khác và các hào kiệt trong vùng để tiện cho việc sau nay dựng cờ khởi nghĩa thông qua việc buôn bán nhu yếu phẩm. Nhưng công việc đang tiến triển tốt đẹp và thuận lợi thì bà Bạch Thị Phượng đột ngột lâm bệnh qua đời. Gạt qua nước mắt đau thương vì cái chết của mẹ, hai chị em Hồ Đề tiếp tục công việc còn đang dang dở. Chúa động Lão Mai biết được ý đồ của hai chị em nàng, nên đã giúp đỡ rất nhiều, đặc biệt là việc giúp nàng tìm kiếm và thuần phục voi trắng có ngà chéo. Sau bao ngày nghiên cứu và chuẩn bị, vào lúc bình minh ló rạng, nàng và một số cao thủ khác đã phục kích sẵn trên đường đi gần nơi trú ẩn của voi và bắt được "voi thần". Từ ngày đó trở đi thủ lĩnh và dân chúng ở khắp 72 động càng khâm phục nàng, sau này khi Chúa động Lão Mai qua đời thì dân chúng khắp động tôn nàng lên làm Thiên Sớ Đại vương, làm chủ cả một vùng rộng lớn và bắt đầu xây dựng sự nghiệp lớn từ đây, lúc này nàng mới 21 tuổi.